TAY ĐỨC GIÊ-HÔ-VA
Kinh Thánh: “Hỡi tất cả những người yêu mến Giê-ru-sa-lem! Hãy vui mừng với nó, hãy hân hoan vì nó. Hỡi tất cả những người than khóc Giê-ru-sa-lem! Hãy cùng nó hớn hở vui mừng, để các ngươi được bú và no nê nơi vú của sự an ủi nó; để các ngươi được uống và thỏa thích từ nguồn sung mãn vinh quang của nó. Vì Đức Giê-hô-va phán: Nầy, Ta sẽ cho sự bình an tuôn chảy đến nó như một dòng sông, và vinh quang của các nước tràn ngập như dòng suối; Các con sẽ được bú, được bồng ẵm bên hông, Và mơn trớn trên đầu gối. Ta sẽ an ủi các con như người mẹ an ủi con mình, Các con sẽ được an ủi tại Giê-ru-sa-lem. Các ngươi sẽ thấy, và lòng hớn hở; Xương cốt các ngươi sẽ nẩy nở như cỏ non. Tay Đức Giê-hô-va sẽ được bày tỏ cho các đầy tớ Ngài, Và Ngài sẽ nổi thịnh nộ cùng kẻ thù Ngài.” (Ê-sai 66:10-14)
Đọc đoạn phần Kinh Thánh này khiến tôi nhớ đến khoảng thời gian cho con bú. Thằng bé sinh non, và cứ 90 phút là phải cho bú một lần. Cảm giác như suốt ngày tôi chỉ làm mỗi việc ấy!
Vì đó là một thai kỳ nhiều nguy hiểm và một năm đầu đời vô cùng khó khăn, tôi nhận ra mối quan hệ giữa người mẹ đang cho con bú và em bé thực sự mong manh biết bao. Có rất nhiều điều có thể gây ảnh hưởng xấu đến mối quan hệ đó. Nếu người mẹ ăn thực phẩm không phù hợp, em bé bị bệnh, môi trường sống không an toàn, căng thẳng và nguy hiểm triền miên thì những lúc ấy, nguồn sữa mẹ có thể bị tắt và đứa bé sẽ chịu thiệt thòi vì điều đó.
Nhưng đó không phải là bức tranh mà Đức Chúa Trời phác họa cho chúng ta ở đây. Trong đoạn Kinh Thánh này, chúng ta nhìn thấy Giê-ru-sa-lem như một người mẹ vui mừng có nhiều con cái—tất cả đều là những con người tin kính Chúa, không còn thiếu thốn hay căng thẳng, không còn sợ hãi, không bị tổn hại hay gặp tai họa nào, mà chỉ có sự bình an, niềm an ủi và sự vui mừng. Làm sao có thể như vậy được?
Vì ai từng đọc Cựu Ước thì biết rõ Giê-ru-sa-lem thường bị đổ lỗi cho những tội ác của dân sự. Từ việc thờ thần tượng cho đến việc ăn thịt người đã từng xảy ra trong những bức tường thành ấy—và sau cùng là việc khước từ Chúa Jêsus, là Đấng Mê-si-a, và sự chịu chết của Ngài bên ngoài thành ấy. Tôi đã nghĩ thành phố này đáng bị diệt vong và bị bỏ hoang mãi mãi chứ không phải trở thành một người mẹ hạnh phúc như vậy! Thế chuyện gì đã diễn ra?
Đó chính là nhờ Đức Giê-hô-va. Ngài biết rõ lòng người không tự thay đổi được; chúng ta luôn đi lạc lối. Nhưng vì lòng nhân từ và yêu thương của Ngài, Ngài đã chọn tha thứ và cứu chuộc Giê-ru-sa-lem cùng cả nhân loại của nó. Ngài phán: “Nầy, Ta sẽ cho sự bình an tuôn chảy đến nó như một dòng sông … Ta sẽ an ủi các con như người mẹ an ủi con mình … Tay Đức Giê-hô-va sẽ được bày tỏ cho các đầy tớ Ngài.”
Tay Đức Giê-hô-va sẽ được bày tỏ cho các đầy tớ Ngài—và đó là bàn tay mang dấu đinh của thập tự giá. Vì đó chính là lòng yêu thương nhân từ của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta, một tình yêu còn lớn hơn cả tình mẫu tử dành cho con mình—một tình yêu khiến Đức Chúa Trời sẵn sàng đến thế gian, chịu khổ, chịu chết và phục sinh để làm Cứu Chúa của chúng ta. Và danh Ngài giữa chúng ta là danh Jêsus tức là “Đức Giê-hô-va là sự cứu rỗi.” Vì đó chính là điều mà Ngài đã làm vì cớ chúng ta.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Kính lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã yêu thương và cứu chuộc con. Xin giúp con luôn vui mừng trong Ngài. A-men.
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Tình yêu thương và sự chăm sóc của Đức Chúa Trời giống tình mẫu tử ra sao?
2. Có khi nào bạn nhận được sự thương xót dù bạn không xứng đáng không?
3. Theo bạn, vì sao Chúa Jêsus vẫn lưu giữ những dấu đinh trên thân thể Ngài?
* Tác giả: TS. Kari Vo
—
—



Website: www.globalinks.vn