CẦU NGUYỆN CHO KẺ THÙ
Kinh Thánh: “Đức Giê-hô-va nói: Lẽ nào Ta giấu Áp-ra-ham điều Ta sắp làm sao? Áp-ra-ham chắc chắn sẽ thành một dân lớn và hùng mạnh; tất cả các dân tộc trên thế giới đều sẽ nhờ người mà được phước. Ta đã chọn người… Áp-ra-ham đến gần và thưa: Chúa sẽ tiêu diệt cả người công chính lẫn người gian ác sao? Giả sử trong thành có năm mươi người công chính thì Ngài cũng sẽ tiêu diệt hết sao? Chẳng lẽ Ngài không vì năm mươi người công chính ở trong thành mà tha thứ cho thành đó sao? Không bao giờ Chúa làm như vậy! Chẳng lẽ Chúa tiêu diệt người công chính chung với kẻ gian ác… Đấng phán xét toàn thế gian lại không thực thi công lý sao? Đức Giê-hô-va đáp: Nếu Ta tìm được trong Sô-đôm năm mươi người công chính, Ta sẽ vì những người đó mà tha thứ cả thành. Áp-ra-ham thưa tiếp: Dù con vốn là thân tro bụi, cũng xin đánh bạo mà thưa với Chúa: Nếu nhỡ trong năm mươi người công chính thiếu năm người thì sao? Vì thiếu năm người mà Chúa sẽ tiêu diệt cả thành chăng? Ngài đáp: Nếu Ta tìm được trong đó bốn mươi lăm người thì Ta sẽ không tiêu diệt thành đâu. Áp-ra-ham lại thưa: Giả sử trong thành chỉ tìm thấy bốn mươi người công chính thì sao? Ngài đáp: Vì bốn mươi người đó Ta sẽ không diệt đâu. Rồi Áp-ra-ham lại nói: Xin Chúa đừng giận, cho con được thưa tiếp: Giả sử trong thành chỉ có ba mươi người thì sao? Ngài đáp: …Nếu chỉ có hai mươi người thì sao? Ngài đáp: Vì hai mươi người đó, Ta sẽ không tiêu diệt thành đâu. Áp-ra-ham lại thưa: Xin Chúa đừng giận, cho con thưa chỉ một lần nầy nữa thôi: Nếu trong đó chỉ có mười người thì sao? Ngài đáp: Vì mười người đó Ta sẽ không tiêu diệt thành đâu.” (Sáng-thế Ký 18:17-19, 23-32)
Tôi rất thích cách bắt đầu của câu chuyện này. Đức Chúa Trời tự hỏi: “Lẽ nào Ta giấu Áp-ra-ham điều Ta sắp làm sao?” Rõ ràng là không, vì chỉ vài phút sau, Áp-ra-ham đã tranh luận với Ngài giống như một người bán xe cũ đang cố mặc cả—để thuyết phục Chúa đừng hủy diệt hai thành gian ác là Sô-đôm và Gô-mô-rơ.
Áp-ra-ham có lý do chính đáng, ông có người thân sống ở đó và ông muốn cứu họ; và dĩ nhiên Chúa biết rõ điều đó. Thật ra, theo tôi nghĩ, đó cũng chính là lý do Chúa đã tiết lộ cho Áp-ra-ham vì Ngài muốn ông cầu xin sự thương xót! Ngài muốn Áp-ra-ham cầu thay cho cả thành, dù họ là những người gian ác vì Đức Chúa Trời không hề vui mừng khi giáng án phạt trên họ, ngay cả với những người hoàn toàn đáng bị xét đoán. Và vì thế Ngài bày tỏ cho Áp-ra-ham, để ông có thể làm vai trò “luật sư bào chữa” cho họ.
Điều đó khiến tôi tự hỏi: đã bao nhiêu lần Chúa bày tỏ cho chúng ta biết một điều gì đó đang xảy ra trên thế giới, bởi vì Ngài muốn chúng ta cầu nguyện cho những người đó—dù họ là những người gian ác, là kẻ thù, là người lầm lạc, xa cách Đức Chúa Trời—nhưng họ vẫn là những con người được Ngài tạo dựng, được yêu thương, và được chính Ngài hy sinh mạng sống để cứu chuộc. Chúa Jêsus đã chịu khổ, chịu chết và sống lại vì hết thảy mọi người, không chỉ vì chúng ta—và Ngài muốn chúng ta cầu thay cho họ. Đó là vai trò của chúng ta với tư cách là những Cơ-đốc nhân, tức là bước theo gương Áp-ra-ham. Bởi vì Đức Chúa Trời là Đấng hay thương xót, và Ngài muốn chúng ta cũng phải thương xót.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Kính lạy Chúa, xin dạy con cầu nguyện không chỉ cho bạn hữu, nhưng cả cho kẻ thù của con nữa. A-men.
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Có ai đó mà bạn cảm thấy rất khó cầu nguyện cho họ không? Tại sao?
2. Dù vậy, bạn có vẫn tiếp tục cầu nguyện cho họ không?
3. Ai là “kẻ thù nghịch” mà bạn có thể cầu xin Chúa thương xót hôm nay?
* Tác giả: TS. Kari Vo
—
—



Website: www.globalinks.vn