ĐƯỢC CHỌN

“Hỡi anh em, anh em đã tin đến Đức Chúa Giê-xu Christ, là Chúa vinh hiển chúng ta, thì chớ có tây vị người nào. Giả sử có người đeo nhẫn vàng, mặc áo đẹp, vào nơi hội anh em, lại có người nghèo, quần áo rách rưới, cũng vào nữa; nếu anh em ngó kẻ mặc áo đẹp, mà nói rằng: Mời ngồi đây, là chỗ tử tế; lại nói với người nghèo rằng: Hãy đứng đó, hoặc ngồi dưới bệ chân ta, thế có phải anh em tự mình phân biệt ra và lấy ý xấu mà xét đoán không? Hỡi anh em rất yêu dấu, hãy nghe nầy: Đức Chúa Trời há chẳng lựa kẻ nghèo theo đời nầy đặng làm cho trở nên giàu trong đức tin, và kế tự nước Ngài đã hứa cho kẻ kính mến Ngài hay sao? Mà anh em lại khinh dể kẻ nghèo! Há chẳng phải kẻ giàu đã hà hiếp anh em, kéo anh em đến trước tòa án sao? Há chẳng phải họ phạm thượng đến danh tốt đã lấy đặt cho anh em sao? Thật vậy, nếu anh em vâng giữ cho trọn vẹn luật pháp tôn trọng, theo như Kinh thánh rằng: Hãy yêu người lân cận như mình, thì anh em ăn ở tốt lắm. Nhưng nếu anh em tây vị người ta, thì phạm tội, luật pháp bèn định tội anh em như kẻ phạm phép. Vì người nào giữ trọn luật pháp, mà phạm một điều răn, thì cũng đáng tội như đã phạm hết thảy.” (Gia-cơ 2:1-10)
Tôi nhớ những lần mình chơi bóng trong khu phố khi còn nhỏ. Một lần nọ, tôi được chọn làm “đội trưởng” của một trong các đội chơi mà chuyện này rất ít khi xảy ra. Việc lựa chọn các thành viên đầu tiên rất dễ dàng vì có những bạn chơi rất hay.
Trong lúc việc lựa chọn vẫn đang diễn ra, nhưng một cách nào đó, việc này dần trở nên khó khăn và cảm tính hơn. Pete thì bắt bóng ổn, nhưng chúng tôi đã có Frankie rồi – cậu ấy còn có sẵn găng tay bắt bóng nữa! Henry sẽ chơi tốt ở khu vực giữa sân. À, còn Lou, cậu này thì chơi cũng rất tuyệt. Thế là việc chọn đồng đội dần trở nên khó khăn hơn.
Trong Kinh Thánh, có rất nhiều chương đề cập về sự tây vị (xem Phục-truyền Luật-lệ Ký 10:17; Lê-vi Ký 19:15; Gióp 34:19; Ma-thi-ơ 7:12; Công-vụ các sứ-đồ 10:34-35; Rô-ma 2:11-16). Nhưng một điều mà Kinh Thánh phán với chúng ta chính là, Đức Chúa Trời không hề tây vị ai: Ngài không yêu thích cũng như không ghét bỏ ai dựa trên thiên kiến cá nhân Ngài. Và Ngài cũng không muốn chúng ta làm như vậy.
Nhưng thành thật mà nói, đây có thể là một trong những mạng lệnh khó khăn nhất mà Đức Chúa Trời giao phó cho chúng ta. Lúc nghĩ đến quá trình mà trong tích tắc phải đưa ra quyết định trong đầu mình khi gặp ai đó lần đầu tiên thì sẽ thật kỳ lạ nếu như ai cũng có cơ hội như nhau.
Nhưng thật tạ ơn Đức Chúa Trời vì Ngài chẳng hề đối đãi với chúng ta cách như vậy! Khi chúng ta thất vọng và chìm đắm trong tội lỗi của mình thì Ngài đã đến với chúng ta, Ngài bằng lòng xuống thế gian để giải cứu chúng ta. Và Đức Chúa Trời làm điều này hoàn toàn bởi tình yêu thương và lòng thương xót của Ngài.
“Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương-xót, vì cớ lòng yêu-thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta, nên đang khi chúng ta chết vì tội mình thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ – ấy là nhờ ân-điển mà anh em được cứu.” (Ê-phê-sô 2:4-5)
Thật vậy. Chính Đức Chúa Trời đã chọn bạn và tôi, cho dù chúng ta có xấu xa như thế nào hay Ngài biết chúng ta sẽ “chơi tốt” ra sao.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Thiên Thượng, Ngài đã yêu thương chúng con vì chính con người của chúng con, một tình yêu mà chúng con không thể hiểu được. Xin hãy dạy chúng con cũng biết yêu thương người khác theo cách Ngài đã yêu thương chúng con. Trong Danh Chúa Giê-xu. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Theo bạn, việc đối xử cách công bằng với người khác trong lần gặp gỡ đầu tiên dễ hay khó?
2. Bạn có nhớ lần cuối cùng mà ai đó không xem trọng mình không (cho dù chẳng có lý do nào cả)? Chuyện đó làm cho bạn cảm thấy như thế nào?
3. Những phương cách nào giúp bạn có thể đối xử công bằng với người khác?
* Tác giả: Paul Schreiber
* Người dịch: Globalinks Team
—
—

