LẮNG NGHE TIẾNG CHÚA
Kinh Thánh: “Ban đêm, Phao-lô thấy một khải tượng: Có một người Ma-xê-đô-ni-a đứng trước mặt mình nài xin rằng: Xin ông qua Ma-xê-đô-ni-a cứu giúp chúng tôi! Khi Phao-lô thấy khải tượng đó, lập tức chúng tôi tìm cách qua Ma-xê-đô-ni-a, vì kết luận rằng Đức Chúa Trời kêu gọi chúng tôi rao truyền Tin Lành ở đó.” (Công-vụ Các Sứ-đồ 16:9-10)
Phần Kinh Thánh này khiến tôi luôn trăn trở, vì ngay trước đó, chúng ta thấy Phao-lô và những người bạn đồng hành muốn giảng đạo tại Á Châu, rồi tại Bi-thi-ni-a nhưng “Thánh Linh của Đức Chúa Jêsus không cho phép họ.” Kinh Thánh không bao giờ nói rõ lý do tại sao Thánh Linh không muốn họ đi đến những nơi đó. Có phải dân chúng ở đó chưa sẵn sàng để nghe Tin Lành không? Hay việc đi đến Ma-xê-đoan cấp thiết hơn? Chúng ta không biết được. Chúng ta chỉ biết rằng Phao-lô và những người bạn của ông đã vâng theo, dù điều đó có vẻ không hợp lý theo cái nhìn của họ. Họ tin chắc Đức Chúa Trời biết rõ điều Ngài đang làm.
Và kiểu chọn lựa này cũng thường xảy đến với chúng ta, phải không? Những lúc đối diện với một sự lựa chọn nào đó, chúng ta thường nhìn thấy có một lối tắt dễ dàng giải quyết được nhưng vấn đề ở chỗ là nó liên quan đến việc làm một điều gì đó không minh bạch. Nếu dừng lại để suy nghĩ, chúng ta sẽ nhận ra Chúa Jêsus đang phán dạy điều gì về chuyện ấy; nhưng chúng ta lại không muốn dừng lại, vì điều đó đồng nghĩa với việc phải vâng lời Ngài! Thế là chúng ta bịt tai lại và như thể muốn biện hộ rằng: “Con không nghe gì hết, Chúa ơi!”
Tất nhiên, sau đó chúng ta sẽ hối tiếc về điều này. Bởi vì chính lúc đó, chúng ta mới cay đắng nhận ra lý do tại sao Chúa không muốn chúng ta lựa chọn con đường đó—nhưng chỉ sau khi chúng ta khiến mọi công việc, gia đình, hoặc một điều gì đó trong Hội thánh rối tung.
Tạ ơn Đức Chúa Trời vì Ngài rất kiên nhẫn với chúng ta—Ngài luôn vực dậy, thanh tẩy, dẫn dắt chúng ta trở lại con đường đúng, hết lần này đến lần khác. Ngài phán “Hãy tin Ta. Ta yêu con và Ta biết điều Ta đang phán. Đừng theo sự khôn ngoan riêng của con trong chuyện này. Hãy theo sự khôn ngoan của Ta. Con sẽ vui mừng vì đã làm như vậy.”
Chính Chúa Jêsus cũng từng đối diện với sự lựa chọn ấy trong khi Ngài sống trên đất. Nhiều lần Ngài đã bị cám dỗ làm theo sự khôn ngoan của loài người—để tìm lối tắt đạt được mục tiêu— tức là để tránh khỏi thập tự giá. Biết bao lần ma quỷ thì thầm: “Nếu Ngài làm nhiều phép lạ, họ sẽ đi theo Ngài!” Hoặc, “Hãy cho họ ăn no, rồi họ sẽ ở lại với Ngài.” “Hãy biến đá thành bánh—hãy để dân chúng tôn Ngài làm vua—hãy bước xuống khỏi thập tự giá ngay bây giờ. Và Ngài sẽ có được mọi điều mà không cần phải chịu chết.”
Nhưng đó không phải là sự thật. Con đường dẫn đến sự cứu rỗi của chúng ta phải đi thẳng đến Gô-gô-tha—và rồi đến phần mộ được mượn. Sự đau khổ, sự chết và sự sống lại của Chúa Jêsus là điều cần thiết. Vì Ngài đã chết vì cớ chúng ta, nên chúng ta được tha thứ và được giải thoát khỏi tội lỗi và sự chết. Vì Ngài đã sống lại, nên tất cả những ai tin nơi Ngài cũng sẽ nhận được sự sống đời đời. Chúa Jêsus đã tin cậy Cha Ngài, và kết quả thật vinh hiển! Còn chúng ta cũng nhận được tất cả những gì cần thiết khi tin cậy nơi Chúa và vui mừng trong sự khôn ngoan của Ngài—là sự cứu rỗi dành cho chúng ta.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Kính lạy Chúa, mỗi khi con bị cám dỗ làm theo những điều con nhận thấy đúng theo mắt mình, xin giúp con biết chọn lựa đi theo ý muốn Ngài. A-men.
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Có bao giờ bạn chọn con đường tắt khi đi du lịch rồi bị lạc đường hay gặp rắc rối chưa?
2. Có khi nào bạn từng bị cám dỗ chọn một “lối tắt” trong cuộc sống dù biết rõ đó không phải con đường Chúa muốn không?
3. Tại sao sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời lại là sự an toàn và là sự cứu rỗi của chúng ta?
* Tác giả: TS. Kari Vo
—
—



Website: www.globalinks.vn