NHỮNG ĐIỀU LÀM XAO LÃNG
Kinh Thánh: “Bấy giờ, có nhiều phép mầu và dấu lạ được thực hiện giữa dân chúng … Số người tin Chúa ngày càng thêm đông đảo, gồm cả nam lẫn nữ, đến nỗi người ta phải đem những người bệnh để ngoài đường phố… và tất cả đều được chữa lành. …đầy lòng ganh tị, đứng dậy bắt các sứ đồ giam vào ngục. Nhưng ban đêm có một thiên sứ của Chúa mở cửa ngục đem các sứ đồ ra và dặn rằng: “Hãy đi, đứng nơi đền thờ và rao giảng cho dân chúng mọi lời của sự sống nầy.” … Nhưng có người đến báo với họ rằng: “Kìa, những người mà các ông đã bỏ tù, bây giờ đang ở trong đền thờ dạy dỗ dân chúng!” Viên quản lý đền thờ với các nhân viên liền đi đến nơi và bắt các sứ đồ dẫn đi, nhưng không dùng bạo lực vì họ sợ bị dân chúng ném đá. … Thầy tế lễ thượng phẩm tra hỏi các sứ đồ… Phi-e-rơ và các sứ đồ trả lời: “Thà phải vâng lời Đức Chúa Trời còn hơn vâng lời người ta. Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại, là Đấng mà các ông đã treo trên cây gỗ và giết đi. Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên phải Ngài làm Vua và Cứu Chúa để ban sự ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên. Chính chúng tôi là những nhân chứng cho các việc ấy cùng với Đức Thánh Linh mà Đức Chúa Trời đã ban cho những người vâng lời Ngài.” (Công-vụ Các Sứ-đồ 5:12a, 14-15a, 16b-20, 25-26, 27b, 29-32)
Toàn bộ câu chuyện này làm tôi bật cười. Các thầy tế lễ cả kinh ngạc và ghen tị khi nhận ra việc đóng đinh Chúa Jêsus không hề ngăn chặn được phong trào mà Ngài đã khởi xướng – thế là họ tống các sứ đồ vào tù. Đức Chúa Trời dùng phép lạ giải cứu họ và sai họ thẳng đến đền thờ, nơi họ lại bắt đầu giảng về Chúa Jêsus – và không hiểu sao các thầy tế lễ cả lại hoàn toàn bỏ lỡ điều ấy – họ đang họp ở đâu mà không hề hay biết? Và khi họ phát hiện ra, họ hoàn toàn phớt lờ phép lạ đó. Chà, tôi đoán họ không thể giữ được bình tĩnh nếu dừng lại để hỏi về việc ấy.
Có vẻ như các sứ đồ cũng không hề đề cập đến phép lạ. Phi-e-rơ đi thẳng vào vấn đề và giảng Phúc Âm cho tòa án: “Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã khiến Đức Chúa Jêsus sống lại, là Đấng mà các ông đã treo trên cây gỗ và giết đi. Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên phải Ngài làm Vua và Cứu Chúa để ban sự ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên.”
Chúng ta rất dễ bị xao lãng bởi những phép lạ, những khải tượng, những trải nghiệm trên đỉnh núi trong công việc của Đức Chúa Trời. Nhưng Phi-e-rơ đã học được bài học để không tập trung vào những điều đó nữa. Giờ đây, ông tập chú vào Chúa Jêsus. Bởi vì tất cả đều là về Ngài – Chúa Jêsus, chính là Đức Chúa Trời từ trời giáng thế làm người, chịu khổ hình và chịu chết vì chúng ta. Chúa Jêsus, Đấng đã sống lại từ kẻ chết và trở thành Nguồn sự sống đời đời cho tất cả những ai tin cậy Ngài. Chúa Jêsus, Đấng yêu thương bạn và tôi đến nỗi Ngài tiếp tục cầu thay cho chúng ta với Cha, giữ gìn chúng ta bình an trong gia đình của Đức Chúa Trời cho đến ngày Ngài trở lại và chúng ta sẽ ở cùng Ngài mãi mãi.
Không có vua chúa nào giống như Đức Chúa Trời này, Đấng quá yêu thương con người đến nỗi ban chính Con Ngài là Chúa Jêsus cho chúng ta và làm cho chúng ta thuộc về Ngài. Phi-e-rơ đã hiểu đúng. Ai còn quan tâm đến phép lạ khi chúng ta có Chúa Jêsus?
* LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Jêsus, xin ban chính Ngài cho con mãi mãi – và xin nhận lấy tấm lòng con đáp lại tình yêu Ngài! A-men.
* Câu hỏi suy ngẫm:
1. Bạn thấy những phép lạ giúp ích hay gây xao lãng? Tại sao?
2. Phi-e-rơ từng là người dễ sợ hãi và xao lãng. Giờ đây ông đã khác. Điều gì đã thay đổi cuộc đời ông?
3. Điều gì quan trọng nhất đối với bạn – quyền năng của Đức Chúa Trời hay tình yêu của Đức Chúa Trời? Tại sao?
* Tác giả: TS. Kari Vo
—
—



Website: www.globalinks.vn