VỊ VUA NÀO?
Kinh Thánh: “Sau khi phán những lời đó, Đức Chúa Jêsus đi trước, lên thành Giê-ru-sa-lem. Khi đến gần Bết-pha-giê và Bê-tha-ni, bên cạnh núi gọi là Ô-liu, Đức Chúa Jêsus sai hai môn đồ đi và dặn: Hãy đi vào làng đối diện. Khi vào làng, các con sẽ thấy một lừa con buộc ở đó chưa hề có ai cưỡi. Hãy mở nó ra và dắt về đây. Nếu có ai hỏi: Tại sao các anh mở nó ra? các con cứ đáp: Chúa cần nó. Hai người được sai đi gặp mọi điều đúng như Chúa đã phán. Đang khi họ mở lừa con, thì những người chủ nói với họ: Sao các anh mở lừa con nầy ra? Họ nói: Chúa cần nó. Rồi họ dắt lừa về cho Đức Chúa Jêsus, lấy áo mình trải trên lưng lừa con và nâng Ngài lên cưỡi. Khi Đức Chúa Jêsus cưỡi lừa đi, có nhiều người trải áo trên đường. Lúc đến gần dốc núi Ô-liu, cả đoàn môn đồ bắt đầu mừng rỡ và ca ngợi Đức Chúa Trời về tất cả những việc quyền năng mà họ đã thấy. Họ tung hô: Chúc tụng Vua nhân danh Chúa mà đến! Bình an ở trên trời, và vinh quang trên nơi chí cao! Có mấy người Pha-ri-si ở trong đoàn dân đông nói với Ngài: Thưa Thầy, xin quở trách các môn đồ Thầy! Ngài đáp: Ta bảo các ngươi, nếu họ nín lặng thì đá sẽ kêu lên.” (Lu-ca 19:28-40)
Tôi rất thích cái cách Chúa Jêsus đi lên thành Giê-ru-sa-lem, cách mà chính Đức Chúa Trời lựa chọn để bước vào thủ đô của dân thuộc riêng Ngài bởi vì mọi thứ đều là đồ vay mượn. Không có gì có sẵn cho Ngài! Không ai mong đợi Ngài cả! Và điều làm tôi ấn tượng nhất là Ngài hoàn toàn chấp nhận tình huống đó, Ngài không hề tức giận, không khó chịu hay buồn bực. Ngài chỉ tiếp tục giải quyết mọi việc một cách bình thản.
Vì vậy, Ngài sai hai môn đồ đi dắt một lừa con đem về, chứ không phải là một con ngựa. Nếu Chúa Jêsus tự mình sắp đặt mọi thứ, thì đó sẽ là những gì đơn sơ! Và họ cũng không có yên cương, mà chỉ dùng một vài chiếc áo choàng thay thế. Cũng chẳng có tấm thảm đỏ nào, vì vậy lại dùng quần áo đi mượn từ các môn đồ. Thực sự, bất cứ ai đang chứng kiến sẽ phải nghi ngờ rằng đó là kiểu Vua nào vậy!
Nhưng chúng ta thì biết rõ. Đây là Vua đã yêu thương chúng ta đến mức chính Ngài đã lìa thiên đàng vinh hiển để trở thành con người, được thai dựng (bởi Đức Thánh Linh) trong cơ thể của mẹ Ngài như bất kỳ đứa trẻ nào. Đây là Vua được sinh ra trong chỗ trọ tạm thời, được đặt nằm trong một máng chiên nghèo nàn. Đây là Vua đã trở thành người tị nạn trước khi Ngài được năm tuổi, và trở về quê hương để lớn lên ở một nơi chẳng ai biết đến.
Mọi thứ đều là đồ đi mượn, mọi thứ đều đơn sơ, tầm thường, mọi thứ đều chưa được chuẩn bị. Ngoại trừ chính tấm lòng của Ngài, tấm lòng đã được chuẩn bị từ trước khi sáng thế để yêu thương, cứu chuộc và hy sinh vì cớ chúng ta, thậm chí cho đến chết; để Ngài có thể khiến chúng ta được trở nên những con cái yêu dấu của Đức Chúa Trời. Và bởi vì Ngài đã chịu chết và sống lại từ cõi chết vì tình yêu dành cho chúng ta, nên giờ đây những ai tin cậy Ngài sẽ được chào đón vào vương quốc của Đức Chúa Trời, được sống trong sự vui mừng và tình yêu với Ngài mãi mãi.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Con cảm tạ Chúa Jêsus vì Ngài đã đến tìm và cứu con. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Có bao giờ bạn chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng như sinh nhật hoặc đám cưới chưa?
2. Theo bạn, tại sao Đức Chúa Trời dường như thích chọn những hoàn cảnh không ai ngờ tới, hoặc chưa sẵn sàng cho sự xuất hiện của Chúa Jêsus?
3. Chúa Jêsus đã bước vào cuộc đời bạn như thế nào? Đó là một hoàn cảnh đã được chuẩn bị tốt, hay chưa sẵn sàng hoặc cả hai?
* Tác giả: TS. Kari Vo
* Chuyển ngữ: Globalinks Team
—
—
Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về tình yêu cứu chuộc của Chúa Jêsus hoặc cần được tư vấn về niềm tin, đừng ngần ngại tìm đến nhà thờ Tin Lành gần nhất.
Hoặc liên hệ với chúng tôi ngay hôm nay bằng cách để lại bình luận trực tiếp trên bài viết, nhắn tin trên Zalo qua số điện thoại: 0983117411
Website: www.globalinks.vn