VƯỢT QUA GIÔNG BÃO
Kinh Thánh: “Nhưng Ngài đang ở đằng sau lái, tựa trên chiếc gối mà ngủ. Môn đồ đánh thức Ngài và thưa: Thầy ơi, Thầy không lo chúng ta chết sao? Ngài thức dậy, quở gió và truyền cho biển rằng: Hãy yên đi, lặng đi! Gió liền ngưng bặt và biển lặng như tờ. Rồi Ngài bảo các môn đồ: Sao các con sợ hãi đến thế? Không có đức tin sao? Các môn đồ vô cùng kinh hãi, nói với nhau: Người nầy là ai mà ngay cả gió và biển cũng phải vâng lệnh người?” (Mác 4:38-41)
“Chúa Jêsus, Ngài không quan tâm sao?” Câu hỏi này không chỉ xuất hiện cách đây hai ngàn năm. Đó là vì mỗi khi bị cuốn vào thiên tai, tai nạn hay bệnh tật, chúng ta thường bị cám dỗ nghi ngờ với câu hỏi: Chúa Jêsus, Ngài không quan tâm đến tôi sao? Khi người ta tự hỏi Đức Chúa Trời đang ở đâu, hoặc khi họ thắc mắc: “Nếu Đức Chúa Trời là Đấng yêu thương, tại sao Ngài lại không ngăn cản điều này?” Chúng ta chỉ đang lặp lại câu hỏi như các môn đồ ngày xưa: “Chúa ôi, Ngài không quan tâm sao?”
Nhưng sự thật là: không ai quan tâm chúng ta hơn chính Chúa Jêsus. Hãy xem khi Ngài đang đau đớn tột cùng, Ngài vẫn lo liệu cho mẹ mình; Ngài tha thứ cho những kẻ đóng đinh Ngài; và Ngài mời một tội nhân ăn năn bước vào thiên đàng (xem Giăng 19:25-27; Lu-ca 23:34, 43). Chắc chắn Chúa Jêsus rất quan tâm. Chính vì sự quan tâm đó nên sau khi Ngài đã làm trọn luật pháp mà chúng ta đã vi phạm, sau khi Ngài chống lại mọi cám dỗ của Sa-tan, thi Ngài mới có thể công bố một cách vinh quang: “Mọi việc đã được trọn!”
Phải, Chúa Jêsus luôn quan tâm. Các môn đồ vừa mới đánh thức Ngài dậy thì Ngài đã đứng lên rồi dẹp yên cơn bão đang hoành hành xung quanh họ. Nhưng nhiều cơn bão khác nữa vẫn xảy đến trong cuộc đời họ, và đức tin khi đối diện với những cơn bão đó vẫn chưa trưởng thành hơn so với lúc họ ở trên biển Ga-li-lê. Khi Chúa Jêsus yêu cầu họ thức canh và cầu nguyện với Ngài, họ lại ngủ gục. Khi Ngài bị bắt giải đi thì họ bỏ chạy. Khi Ngài chịu đóng đinh, thì họ lại lẩn trốn. Rồi khi Ngài sống lại, thì họ lại chậm hiểu ra sự việc.
Nhưng rồi một ngày, khi họ được Đức Thánh Linh chạm đến, Ngài ban cho họ sự hiểu biết và đức tin. Bởi ân điển kỳ diệu của Đức Chúa Trời, họ được biến đổi từ những chiên con rụt rè trở thành những chú sư tử mạnh mẽ của Chúa, rao truyền về một Đấng Christ đắc thắng trước thế gian đầy tội lỗi và tuyệt vọng, đang rất cần được nghe thông điệp ấy.
Và chúng ta cũng cần nghe thông điệp này. Khi đối diện với giông bão của cuộc đời, khi sợ hãi, khi tự hỏi liệu mình có thể vượt qua được ngày mai, thậm chí là thì giờ tiếp theo hay không, chúng ta cần được lắng nghe tiếng Chúa Jêsus. Giống như cách Ngài đã thực hiện năm xưa, Ngài sẽ đứng dậy và làm yên cơn bão. Đôi khi Ngài sẽ khiến cơn bão tan biến hoàn toàn; nhưng nhiều khi Ngài ban cho chúng ta sức mạnh để vượt qua cơn bão đó. Đối với Chúa Jêsus thì dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng sẽ vượt qua. Và một ngày kia, Ngài sẽ đưa chúng ta an toàn về đến bến cảng thiên đàng. Lúc đó, khi nhìn lại, chúng ta sẽ nhận biết và tạ ơn vì Ngài đã làm yên biết bao nhiêu cơn bão trong cuộc đời chúng ta.
* LỜI CẦU NGUYỆN: Kính lạy Cha Thiên Thượng, Ngài đã sai Con Một Ngài đến để dẹp yên những cơn bão trong cuộc đời chúng con. Xin dạy chúng con biết đặt lòng tin nơi Ngài. Chúng con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
* Câu hỏi suy gẫm:
1. Thật dễ quên đi việc Đức Chúa Trời yêu thương mình như thế nào. Làm thế nào giúp bạn luôn tập trung vào tình yêu của Ngài dành cho mình?
2. Nếu được chứng kiến Chúa Jêsus dẹp yên cơn bão, bạn nghĩ mình có còn nghi ngờ Ngài không? Vì sao các môn đồ vẫn còn tranh chiến với đức tin sau sự kiện đó?
3. Có nhân vật Kinh Thánh nào luôn trung tín giữa nghịch cảnh và tai họa khiến bạn được khích lệ không?
* Tác giả: MS.TS. Kenneth Klaus
—
—



Website: www.globalinks.vn